Catherine Sedley, Nữ Bá tước xứ Dorchester và Bá tước phu nhân xứ Portmore (21 tháng 12 năm 1657 – 26 tháng 10 năm 1717), là một nữ quý tộc và cận thần người Anh. Catherine là tình nhân của James II của Anh cả trước và sau khi James lên ngôi. Catherine được chú ý không phải vì sắc đẹp mà vì sự hóm hỉnh và tài ăn nói sắc bén.
Catherine Sedley sinh ngày 21 tháng 10 năm 1657, là người con hợp pháp duy nhất của nhà thơ thời trung hưng là Charles Sedley, Tòng Nam tước thứ 5. Mẹ của Catherine là Catherine Savage, con gái và là nữ thừa kế của John Savage, Bá tước Rivers thứ 2. Khi lớn lên, Catherine không được nhìn nhận là xinh đẹp vì có một chiếc mũi dài và miệng rộng và thân hình gầy gò. Trong khi cha của Catherine lang thang khắp đất nước, thì mẹ của Catherine lại rơi vào tình trạng mất trí, lầm tưởng bản thân là Vương hậu, yêu cầu người đến thăm phải gọi mình là "Bệ hạ" và do đó phải vào bệnh viện tâm thần ở Ghent khi Catherine ở độ tuổi thiếu niên. Vào thời điểm tồi tệ này, Charles đã đưa một người vợ là Anne Ayscough vào gia đình và đuổi con gái ra khỏi nhà.
Năm 1677, Catherine từng được vợ chồng ông bà Churchill xem xét hỏi cưới cho con trai John Churchill (sau là Công tước thứ 1 xứ Marlborough). Thế nhưng chuyện không thành và Catherine chỉ kết hôn gần hai mươi năm sau đó.
Catherine trở thành hầu cận cho Maria Beatrice d'Este, Công nữ Modena, người vừa kết hôn với Vương tử James, Công tước xứ York, người thừa kế ngai vàng Anh, Scotland và Ireland. Điều này đã dẫn đưa Catherine đến một mối quan hệ tình ái với James. Catherine hoang mang vì được James để ý: “Đó không thể là vì vẻ đẹp của tôi vì ngài chắc chắn sẽ biết tôi không có. Và đó không thể là vì sự hóm hỉnh của tôi, vì ngài ấy không đủ hóm hỉnh để biết rằng tôi có hay không." Trên thực tế, James thường bị thu hút bởi những người phụ nữ như Catherine và Arabella Churchill, những người thường bị coi là kém xinh, nếu không muốn nói là xấu xí. Anh trai của James, Charles II của Anh từng nói đùa rằng cha giải tội của James chắc đã áp đặt những vị tình nhân như thế này cho em trai như một cách đền tội.
Sau khi lên ngôi, James II đã phải chịu áp lực từ cha giải tội là Bonaventure Giffard, cùng với sự hậu thuẫn của Bá tước thứ 2 xứ Sunderland và một số ủy viên hội đồng Công giáo, buộc phải tránh xa Catherine một thời gian. Trong khi James kể lại rằng Giffard đã can dự một cách "rất tử tế, ngài ấy thực sự là một người ngoan đạo", James đã nói với các cố vấn của mình một cách gay gắt rằng "đừng can thiệp vào những việc không liên quan đến họ".
Ngày 2 tháng 1 năm 1686, Catherine được phong làm Bá tước xứ Dorchester và Nam tước xứ Darlington, tước hiệu chỉ được ban riêng cho Catherine mà không được truyền thừa cho thế hệ sau. Sự việc này đã gây ra nhiều phẫn nộ, trong đó Vương hậu Maria đã dọa James II rằng sẽ vào tu viện nếu Catherine không bị trục xuất khỏi triều đình và Catherine do đó phải cư trú một thời gian ở Ireland. Sáu tháng sau đó, Catherine trở lại và James II tiếp tục gặp gỡ Catherine trong bí mật.
Sau khi cuộc Cách mạng Vinh quang xảy ra, Catherine lâm vào tình huống cực kỳ khó xử khi người bảo hộ của Nữ Bá tước đã không còn ở Anh và tân vương Mary II lại lạnh lùng với Catheine. Nữ Bá tước đã thẳng thắn nói rằng: "Không gì ngăn cản tôi chúc những điều tốt đẹp nhất cho đương kim Quốc vương (William III của Anh) nhưng nỗi e sợ rằng việc ngài lên ngôi sẽ khiến tôi phải hối tiếc." Trong khi đó, Charles Sedley, cha của Catherine, một trong những người tham gia lật đổ James II đã giải thích cho hành động của mình rằng:
Trong một lần, khi Nữ vương Mary II từ chối đón tiếp Catherine tại triều đình, Catherine đã hỏi làm thế nào Mary, người đã vi phạm điều răn yêu cầu con cái thảo kính cha mẹ, lại tốt hơn Catherine, người đã vi phạm điều răn cấm ngoại tình:
Tháng 8 năm 1696, Catherine kết hôn với Sir David Colyear, Tòng Nam tước thứ 2. David được phong làm Bá tước xứ Portmore vào năm 1703 và có hai con trai với David. Catherine từng nói với hai con trai rằng:
Tại triều đình của George I của Đại Anh, Catherine đã gặp tình nhân của Charles II là Louise de Kérouaille, Công tước xứ Portsmouth, và tình nhân của William III là Elizabeth Villiers, Bá tước phu nhân xứ Orkney, và thốt lên rằng: "Chúa ơi! Ai mà nghĩ rằng ba ả điếm chúng ta lại gặp nhau ở đây." Theo ghi nhận của Mary Clavering, Bá tước phu nhân Cowper thì tại lễ đăng cơ của George I vào năm 1714, khi Tổng giám mục Canterbury, Thomas Tenison, theo nghi thức đã hỏi liệu người dân có chấp nhận tân vương của họ hay không, Catherine đã nói với Mary rằng có ai dám nói "không" khi có quá nhiều thanh kiếm được chĩa ra:
Catherine qua đời ở Bath, Somerset vào ngày 26 tháng 10 năm 1717. Mười hai năm sau đó, ngày 8 tháng 9 năm 1729, hài cốt của Catherine Sedley được đưa ra khỏi Bath và được cải táng tại Nhà thờ Thánh James, Weybridge thuộc hạt Surrey. David sống lâu hơn Catherine mười ba năm, qua đời vào ngày 2 tháng 1 năm 1730 và được an táng cùng Catherine vào ngày 13 tháng 1 năm 1730.
Catherine Sedley và James II của Anh có ba người con, được đặt cho họ Darnley, dựa theo tước hiệu của tổ tiên là Henry Stuart, Lãnh chúa Darnley:
Thông qua cuộc hôn nhân với David Colyear, Bá tước thứ 1 xứ Portmore, Catherine Sedley có hai con trai:
Owlapps.net - since 2012 - Les chouettes applications du hibou